Thứ Năm, 27 tháng 3, 2008

Gởi cho người tôi yêu

loiyeu.gif

Cái cảm giác đã từ lâu anh không được gặp ai; một buổi trưa anh nhận được một tin nhắn và anh rất mừng, thì ra đó là tin nhắn thông báo khuyến mãi của tổng đài! Cả tuần qua thật ảm đạm có lẽ vì anh quá rãnh rỗi. Anh muốn không sài điện thoại nữa nhưng anh lại mở nguồn sau khi đã khóa máy, vì anh sợ mất một tin nhắn, bổng dưng nó trở nên thiêng liêng đến lạ thường. Thật khó để dứt bỏ một tình cảm, cái mà khiến cho người ta trở nên yếu đuối và điêu tàn….


Thành phố nhỏ yên tĩnh và xinh đẹp , hai người yêu đắm say . Mỗi buổi bình minh họ đều đi đến bờ biển ngắm mặt trời mọc và buổi chiều đi tìm bóng tà dương ở bãi cát . Dường như những ai đã gặp đôi tình nhân đều nhìn theo với ánh mắt ngưỡng mộ .

Nhưng rồi một tai nạn đã khiến cho cô gái cứ mãi phải nằm im trên giường bệnh . Một tháng rồi hai tháng , trái tim của chàng trai cứ như vỡ ra từng mảnh . Cho tới một ngày thượng đế rủ lòng thương đã ngã giá với chàng trai “cuộc sống cô gái và 3 năm sống kiếp chuồn chuồn của chàng trai ” Và anh đã đồng ý

Cô gái khỏi bệnh và buồn bã khi vắng bóng chàng trai . Nhưng rồi cô lại quay về với những ngày vui vẻ , khi bên cô giờ là anh chàng bác sỹ người đã ở bên cạnh cô những ngày qua Nhưng cô gái không hề biết rằng bên cạnh cô lúc nào cũng có một cánh chuồn quẩn quanh cánh chuồn đậu trên tóc trên vai , chàng trai đau khổ đến tột cùng khi trên tay cô là cánh tay chàng bác sỹ siết chặt và cái hôn đắm say , cô không còn thời gian để quan tâm đến một cánh chuồn đau thương cũng không còn thời gian để ngoái về quá khứ .

Mùa hạ thứ 3 khi chàng bác sỹ lồng chiếc nhẫn cưới lấp lánh vào tay cô gái , thì cũng là lúc thời hạn 3 năm kết thúc . Một giọt nước mắt khẽ rơi , rơi vào chính giây phút đó
Thượng đế hỏi chàng trai :
- Con hối hận rồi sao ?
Chuồn chuồn gạt nước mắt rồi nói :
- Con không !
- Nếu vậy từ ngay mai con có thể trở thành người được rồi
Chuồn chuồn soi vào giọt nước mắt nhỏ , chàng lắc đầu đáp :
- Hãy để con cứ làm chuồn chuồn suốt đời !

” Yêu một người không phải nhất định có được họ , nhưng đã có được một người thì hãy cố yêu lấy họ . Đó chính là thông điệp từ cậu chuyện cảm động trên . Lúc nào đó bạn hãy để ý xem có cánh chuồn nào trên đôi vai mình không . Biết đâu sau mỗi bước đi của bạn luôn có một ánh mắt nào đó luôn dõi theo trìu mến ………..

Cũng nhờ sức mạnh của tình yêu mà chàng trai trong câu chuyện trên có thể sống được 3 năm trong kiếp chuồn chuồn . Và chính hạnh phúc của người anh yêu cũng là hạnh phúc mà anh tìm kiếm . Dù buồn vui hay đau khổ cánh chuồn vẫn luôn quẩn quanh bên vai người yêu . Một điều kỳ diệu như vậy phải chăng chỉ có tình yêu mới làm được ……………..”

P/S: Bạn hãy gửi những bức THƯ TÌNH, những BÀI THƠ do bạn viết về những người thân yêu và gửi cho người mình yêu và biết đâu một ngày nào đó người ấy sẽ rất xúc động khi đọc những dòng chữ này của bạn………bạn hãy viết trong khung Your response: bên dưới nhé!

Gửi anh
Gió thu se lạnh làm khoảng trống trong em càng lớn hơn. Em nhớ anh đến da diết nhưng không dám gọi cho anh.

Và đến lúc tình cảm của em lại một lần nữa lớn hơn lý trí, em bấm số máy của anh nhưng chỉ có những tiếng chuông đổ dài, sau đó là tiếng tắt máy, vài lần sau đó nữa vẫn vậy. Mọi lần em tưởng anh sẽ gọi lại cho em hay một tin nhắn với một lý do. Nhưng không phải không anh? Anh đã im lặng, em không biết đó là lý do gì, em là người có lỗi ư?

Em gửi tin đi trong thổn thức: “Em ngạc nhiên vì những cuộc gọi bị từ chối, chắc nó không dưới mười lần đâu anh ạ!”. Và những thắc mắc trong em ngày một nhiều…

Sáng hôm sau em gọi lại, anh cũng không nghe máy. Và cả buổi trưa em cũng thế.

Lúc đó em nghĩ mình chẳng còn gì để nói với nhau, em đã gửi tới anh một tin nhắn có cả những giọt nước mắt: “Anh ghét N đến vậy sao? N cần một câu trả lời cho sự im lặng của anh…”

Những ngày im lặng kéo dài, em thấy buồn và khóc rất nhiều. Em không nghĩ là anh đã thay đổi, nhưng em không thể nào tự lý giải cho sự im lặng của anh được. Em thấy mình giống một con người tội nghiệp, buồn chán và ủ rũ. Em uống một chút rượu, chỉ một chút thôi anh ạ và rồi lại nhắn tin cho anh: “Mình chẳng còn gì nói với nhau phải không anh? Em sẽ gọi cho anh một lần nữa và nếu anh vẫn không nghe máy thì đó là sự thật?”.

Hai lần em gọi, tiếng chuông điện thoại đổ và bị từ chối bằng cách tắt máy. Vậy là hết rồi! Tim em đau lắm, nhưng rồi sẽ qua phải không anh? Lời cuối cho bức thư này em muốn nói với anh rằng: “Đến bây giờ em vẫn muốn biết lý do cho sự im lặng của anh là gì. Và một điều nữa, cả anh và em đừng bận tâm về những gì đã qua. Chúng ta phải sống cho thật tốt, cuộc sống là của mỗi người chúng ta, nhưng chúng ta phải sống vì người khác nữa. Đôi khi quá khứ làm cho ta sống tốt hơn ở hiện tại và tương lai, em sẽ cố gắng làm tốt điều đó, và em càng tin hơn anh sẽ làm tốt hơn em rất rất nhiều lần”.

P/S: Bạn hãy gửi những bức THƯ TÌNH, những BÀI THƠ do bạn viết về những người thân yêu và gửi cho người mình yêu và biết đâu một ngày nào đó người ấy sẽ rất xúc động khi đọc những dòng chữ này của bạn………bạn hãy viết trong khung Your response: bên dưới nhé!

Mít ước Gởi em!
Anh có thể cho em tất cả những gì anh có
Nhưng giờ đây những thứ đó anh không có được.

Em có biết không dù đã xa nhau thật rồi nhưng anh vẫn nhớ về em trong khi đó em đã quên anh rồi! Anh không gọi điện cho em nữa vì em sẽ không cảm thấy vui khi nghe điện thoại của anh, không giống như anh đã chờ em nhưng anh chờ em trong vô vọng. “Yêu nhau yêu cả gót chân” vậy mà giờ đây em hận anh đến thế. Dẫu biết rằng em không muốn gặp anh nữa nhưng em biết không ngày 13-10-2007 vừa qua anh đã sang nhà em, anh đứng trước cửa nhìn vào nhưng anh không thể nào thấy được em trong đó và anh cũng không thể gọi điện cho em vì em đã không muốn nghe anh nói. Anh đã lũi thủi đi về, lần qua phà ngày hôm đó không như những lần anh sang đón em và đưa em về, cuộc đời anh cuối cùng cũng chỉ là một dòng nước. Có phải đó là lần cuối anh sang nhà để tìm em hay anh sẽ còn tìm mãi bóng dáng người thương.
Quả thật anh rất yếu đuối, anh muốn bỏ em ở lại, bỏ gia đình bỏ cả người thân. Anh muốn một mình ra đi nhưng nghĩ về mẹ anh lại thấy mình có lỗi. Anh muốn làm một cái gì đó! Anh muốn quên tất cả. Thời gian có thể giúp anh quên em, nhưng thời gian sẽ không mang em lại cho anh. Những buổi chiều chủ nhật anh nhìn thấy người ta tổ chức đám cười lòng anh buồn lắm và anh nhớ em nhiều lắm, rồi đây em cũng sẽ có chồng nhưng người người ấy lại không phải là anh! Chiều hôm qua 4h10 ngày 22-10-2007 anh đã chạy ngang công ty củ chỉ để nhìn em. Em vẫn ở đó và em vẫn không khác gì khi anh còn ở đó!
Những gì anh viết trên có thể làm em buồn, nhưng tất cả là những gì anh muốn nói với em, rất thật và không hề gian dối, anh luôn giấu kín tâm sự nhưng giờ đây anh đã nói hết rồi.

Có lẽ giờ đây em không còn buồn không còn lo gì cho anh nữa, nhưng có một điều em không thể biết được anh lúc nào cũng nhớ về em. Nếu thật sự sự lãng quên của anh có thể làm cho em được vui và quên đi những kỷ niệm của chúng ta chúng ta thì anh sẽ không làm cho em buồn nữa! Nhiều lúc anh muốn làm một người điên muốn phá tung tất cả rồi anh lại nghĩ về em và anh không muốn làm gì nữa cả anh muốn mình mất đi khỏi cuộc đời này để không còn ai nhớ đến anh nữa! Những ngày vào công ty anh lấy mấy viên vitamin mà em đã mua cho anh và anh ngâm để anh uống! không phải vì anh thiếu vitamin mà là vì anh muốn nhớ đến người anh thương dù rằng anh rất tuyệt vọng! Càng nhớ về em anh càng cảm thấy vô cùng tuyệt vọng! Cứ mỗi lần như thế lòng anh đau nhiều lắm. Thôi thì anh cứ dặn lòng mình không làm phiền và không làm cho em tiếp tục đau khổ là được rồi. Rồi đây em sẽ có một tương lai riêng và tương lai đó không gắn liền với cuộc đời anh. Trong cuộc đời anh sẽ khó biết được em sẽ ra sao hạnh phúc hay không? Và cũng không hy vọng rằng sẽ có một ngày được gặp em và được ngồi uống café bên em. Dẫu biết rằng anh không nên quan tâm đến em nữa nhưng anh vẫn ao ước biết được cuộc sống của em như thế nào? Em có khoẻ không? Và anh nghĩ chồng em sẽ lo cho em và sẽ săn sóc cho em tất cả những lúc em mệt rồi khi bệnh tái phát người ấy sẽ làm tất cả vì em! Anh đã sai lầm khi nói rằng người ấy không tin em, cho đến giờ anh mới cảm nhận được rằng người ta chỉ quan tâm đến nhau khi họ yêu nhau. Anh sẽ mất em mãi mãi vì không còn cơ hội nào cho anh và cũng vì anh không thật sự xứng đáng để có được tình yêu của em. Hoàn cảnh đã khiến chúng ta có một mối tình ngang trái và hoàn cảnh đã giết chết anh vì anh quá yếu đuối…..

Kẹo Sữa gởi cho anh!

Biết rằng anh đã xa em rồi nhưng em vẫn tin một ngày nào đó anh sẽ về, về tìm “kẹo sữa” phải không anh?.
Đã 5 năm trôi qua nhưng em vẫn không thể nào quên cảm giác hụt hẫng cảm giác sợ hãi khi em tìm tìm và tìm nhưng vẫn không thấy anh ,em vẫn cho mình hy vọng, hy vọng tìm nơi mà anh và em vẫn thường chốn gia đình đi chơi rồi lại thất vọng…
Mỗi đêm em vẫn thường gọi điện và nhắn tin cho anh dù biết rằng đây là số điện thọai không có thật.Em biết anh ra đi để tìm sự giàu sang nhưng anh có biết rằng điều đó em không cần em chỉ cần được anh nói với em” kẹo sữa phải biết xin lỗi khi làm sai chứ” như thế với em là hạnh phúc lắm rồi.Lẽ nào lòng tự ái đã làm em phải mất anh thật sao?
12/11/2007 em nhận được hoa em không biết từ ai, anh có biết em có cảm giác như thế nào không ? Vô cảm em không quan tâm đến khi em đọc dòng chữ “kẹo sữa” trên thiệp ngỡ rằng anh đã về nhưng em biết đó không phải là anh vì anh biết rằng “kẹo sữa củ anh đâu thích hồng phấn ” phải không anh?.
Em biết dù em có đi đâu anh vẫn biết em sống như thế nào vẫn quan tâm đến em phải không anh ?còn em vẫn tìm anh nhưng trong vô vọng …Có phải anh tin “kẹo sữa” sẽ sống tốt khi không có anh bên cạnh?Nhưng anh có biết không kẹo sẽ bị chảy nếu không có người quan tâm. Anh đã quên kẹo sữa thật rồi sao?
Đã 5 mùa noen năm nào em cũng chờ anh ở chỗ cũ chỉ mong sẽ được thấy anh chạy lại bịt mắt anh và ” bé con nhà ai mà xinh thế” nhưng rồi….Mùa noen lại đến và em vẫn chờ anh, chờ anh mang cho “kẹo sữa” hơi ấm của mùa noen hạnh phúc…

NGUYỄN VĂN LÊ GỞI EM!

LỚN LÊN KHI ĐƯỢC YÊU EM - GỬI NGƯỜI TÔI YÊU

Em, người tôi yêu!

Tôi cần tách mình ra khỏi cái gì và dấn thân vào cái gì! Tôi phải cám ơn em về sự ra đi này. Xin lỗi em, người ra đi là tôi. Em không có lỗi, em đã giúp tôi nhận thức nhiều hơn về cuộc đời.
Người ta nói sau sự thành công của người đàn ông đều có người phụ nữ, tôi nhận xét điều này theo cái nhìn của tôi, có “hình bóng” của người phụ nữ thì đúng hơn, bởi không có người phụ nữ nào hiểu tôi, ngay cả em – người mà tôi đinh ninh nhất. Nhưng hình bóng của em sẽ giúp tôi. Tôi tin điều này.
Có hình bóng của em trong trái tim tôi, cuộc đời của tôi sẽ đỡ căng như sợi cao su kéo giãn. Tôi thì không quan trọng điều này, dẫu nó có như một trận đấu vật đi nữa, tôi tin tình yêu sẽ giúp tôi chiến thắng.
Tình yêu của tôi vẫn không giúp tôi đến với em. Nhưng tôi là người chiến thắng bởi tôi đã dành trọn cảm xúc yêu thương cho em và tôi cũng là người hạnh phúc nhất bởi tôi được gặp em và em sẵn sàng cất giữ trái tim tôi.
Từ nay trở đi, trên bước đường của tôi không có em bên cạnh. Tôi không còn được nghe em nói, tôi không còn được thấy em cười – nụ cười này đã bao lần giúp tôi đứng dậy. Ngồi viết lá thư này có thể cũng là lúc em đang vui trong hạnh phúc. Và tôi đang cảm nhận nụ cười của em dù nụ cười ấy không dành cho tôi.
Em đừng buồn và đừng bận tâm khi tôi không gặp em nữa. Tôi đã rất buồn và đang buồn thật nhiều. Giờ đây không còn ai đồng hành với tôi cả. Tôi muốn được nói và được lắng nghe, tôi ao ước và chờ đợi. Tôi dấn thân vào cảm giác cô đơn và đau khổ nhất trong tình yêu, tôi hy vọng đến một lúc nào đó tự nó tách rời khỏi tôi.
Điều mà tôi không làm được đó là những gì mà tôi đã nói với em, không phải tôi không làm được mà đúng hơn tôi không còn cơ hội để thực hiện nó. Tôi không được thức mỗi khi em bị cảm không ngủ được, tôi không được xoa tay em mỗi khi tay em mỏi, tôi không bao giờ được ôm em nữa rồi. Niềm vui duy nhất của tôi là được chăm sóc em. Tôi ước ao được nghe em nói dù chỉ một lần nữa thôi, “ Em sẽ luôn bên cạnh và ủng hộ anh mà”.
Dẫu cuộc đời có thay đổi như thế nào đi nữa, tôi vẫn luôn bên cạnh và ủng hộ em. Đừng nản, điều sắp đến sẽ tốt, em luôn luôn là số một về sức mạnh tinh thần. Chúc em vui và hạnh phúc.

Anh,

P/S: Bạn hãy gửi những bức THƯ TÌNH, những BÀI THƠ do bạn viết về những người thân yêu và gửi cho người mình yêu và biết đâu một ngày nào đó người ấy sẽ rất xúc động khi đọc những dòng chữ này của bạn………bạn hãy viết trong khung Your response: bên dưới nhé!

hot girls in vietnam


PICT0013.jpg

PICT0024.jpg

f371scd.jpg

65adscd.jpg

2d33scd.jpg

21a9scd.jpg

Nguyen Tuong Van (3).jpg

Nguyen Tuong Van (4).jpg

186038736_5753f1324a_o.jpg

HOT-GIRLS in Vietnam - 1125816634-DSC04413.jpg

HOT-GIRLS in Vietnam - 32.jpg

HOT-GIRLS in Vietnam - 1125816849-DSCF0361_resize.JPG

HOT-GIRLS in Vietnam - 1125816739-DSCF0334_resize.JPG

1125816634-cuong_kvan2.jpg


HOT-GIRLS in Vietnam - 1125816739-DSCF0332_resize.JPG


Tuong Lan (1).jpg

1088393490.jpg


1088393909.jpg

huong.jpg